ἁρπαλέος
1αρπαλέος — ἁρπαλέος, α, ον (Α) 1. ο άπληστος 2. ο γοητευτικός ή ελκυστικός 3. επίρρ. ( έως) α) άπληστα, βιαστικά β) πρόθυμα. [ΕΤΥΜΟΛ. < αλπαλέος «αγαπητός» (Ησύχ.), με ανομοίωση < ρίζα αλπ παρεκτεταμένη με αλ (πρβλ. άλπνιστος, έπαλπνος). Η δασύτητα… …
2ἁρπαλέος — devouring masc nom sg …
3ἁρπαλέα — ἁρπαλέος devouring neut nom/voc/acc pl ἁρπαλέᾱ , ἁρπαλέος devouring fem nom/voc/acc dual ἁρπαλέᾱ , ἁρπαλέος devouring fem nom/voc sg (attic doric aeolic) …
4ἁρπαλέον — ἁρπαλέος devouring masc acc sg ἁρπαλέος devouring neut nom/voc/acc sg …
5ἁρπαλέων — ἁρπαλέος devouring fem gen pl ἁρπαλέος devouring masc/neut gen pl …
6ἁρπαλέως — ἁρπαλέος devouring adverbial ἁρπαλέος devouring masc acc pl (doric) …
7ἁρπαλέαις — ἁρπαλέος devouring fem dat pl …
8ἁρπαλέη — ἁρπαλέος devouring fem nom/voc sg (epic ionic) …
9ἁρπαλέην — ἁρπαλέος devouring fem acc sg (epic ionic) …
10ἁρπαλέης — ἁρπαλέος devouring fem gen sg (epic ionic) …
- 1
- 2