παιδογόνος
1παιδογόνος — παιδογόνος, ον (Α) 1. αυτός που γεννά τέκνα 2. αυτός που παρέχει γέννηση στα παιδιά, που προκαλεί τη γέννηση παιδιών («παιδογόνῳ Κύπριδι», Ανθ. Παλ.) 3. αυτός που δίνει γεννητική δύναμη 4. (για πηγή) αυτή που έχει την ιδιότητα να κάνει κάποιον… …
2παιδογόνος — begetting children masc/fem nom sg …
3παιδογόνον — παιδογόνος begetting children masc/fem acc sg παιδογόνος begetting children neut nom/voc/acc sg …
4παιδογόνα — παιδογόνος begetting children neut nom/voc/acc pl …
5παιδογόνε — παιδογόνος begetting children masc/fem voc sg …
6παιδογόνοι — παιδογόνος begetting children masc/fem nom/voc pl …
7παιδογόνοις — παιδογόνος begetting children masc/fem/neut dat pl …
8παιδογόνοισιν — παιδογόνος begetting children masc/fem/neut dat pl (epic ionic aeolic) …
9παιδογόνου — παιδογόνος begetting children masc/fem/neut gen sg …
10παιδογόνων — παιδογόνος begetting children masc/fem/neut gen pl …
- 1
- 2