βούπληξ
1βουπλήξ — ( ῆγος), ο (Α) 1. η βουκέντρα 2. πελέκι για τη σφαγή βοδιού. [ΕΤΥΜΟΛ. < βους + πληξ < πλήσσω, πλήττω (πρβλ. αλιπλήξ, αμφιπλήξ, κυματοπλήξ, παραπλήξ κ.ά.)] …
2βουπλήξ — ox goad masc nom/voc sg …
3βουπλῆγα — βουπλήξ ox goad masc acc sg …
4βουπλῆγας — βουπλήξ ox goad masc acc pl …
5βουπλῆγε — βουπλήξ ox goad masc nom/voc/acc dual …
6βουπλῆγες — βουπλήξ ox goad masc nom/voc pl …
7βουπλῆγι — βουπλήξ ox goad masc dat sg …
8βουπλῆγος — βουπλήξ ox goad masc gen sg …
9βουπλῆξι — βουπλήξ ox goad masc dat pl …
10βουπλῆξιν — βουπλήξ ox goad masc dat pl …
Страницы
- 1
- 2