(νέκυς
1νέκυς — νέκυς, υος, λακων. τ. νέκυρ (Α) 1. νεκρός, πτώμα, λείψανο («τὸν δ ἀθλίως θανόντα Πολυνείκους νέκυν», Σοφ.) 2. στον πληθ. οἱ νέκυες τα πνεύματα, οι ψυχές τών νεκρών, οι νεκροί που κατοικούν στον Άδη 3. ως επίθ. πεθαμένος, αυτός που στερήθηκε τη… …
2νέκυς — νέκῡς , νέκυς corpse masc acc pl νέκυς corpse masc nom sg …
3νεκύεσσι — νέκυς corpse masc dat pl (epic aeolic) …
4νεκύεσσιν — νέκυς corpse masc dat pl (epic aeolic) …
5νεκύων — νέκυς corpse masc gen pl …
6νέκυ — νέκυς corpse masc voc sg …
7νέκυα — νέκυς corpse masc acc sg …
8νέκυας — νέκυς corpse masc acc pl …
9νέκυες — νέκυς corpse masc nom/voc pl …
10νέκυν — νέκυς corpse masc acc sg …